Công
tác chống tham ô, lãng phí là rất quan trọng, phải được tất cả các cấp,
các ngành quan tâm và tiến hành thường xuyên. Cũng như các mặt trận
khác, muốn giành thắng lợi trên mặt trận chống tham ô, lãng phí; chúng
ta phải nắm được các quan điểm chính chỉ đạo cuộc đấu tranh trên mặt
trận đó. Hồ Chủ tịch nêu rõ: “phải có chuẩn bị, có kế hoạch, có tổ chức,
ắt phải có lãnh đạo và trung kiên”. Đấu tranh chống tham ô, lãng phí
cần phải bằng hệ thống các biện pháp đồng bộ, cả trước mắt và lâu dài,
kết hợp chặt chẽ giữa “xây” và “chống”. Cùng với việc xây dựng cơ chế
phòng, chống, tấn công tham ô, lãng phí trên tất cả các lĩnh vực, cần
xác định và tập trung vào các lĩnh vực trọng tâm và các biện pháp chủ
yếu. Yếu tố quan trọng, quyết định hiệu lực, hiệu quả của cuộc đấu tranh
phòng, chống tham ô, lãng phí chính là công tác lãnh đạo. Cũng như
trong tất cả các hoạt động khác của cách mạng nước ta, sự lãnh đạo tập
trung thống nhất của Đảng, thông qua các chủ trương, chính sách mang
tính chỉ đạo, thông qua các tổ chức, các cấp uỷ Đảng, chính là mấu chốt,
quyết định sự thành bại của cuộc đấu tranh chống tham ô, lãng phí,
chống bệnh quan liêu.
Hồ
Chủ tịch luôn nhấn mạnh trong cuộc đấu tranh chống tham ô, lãng phí
phải kết hợp chặt chẽ giữa tuyên truyền, giáo dục và cưỡng chế, trong đó
lấy tuyên truyền, giáo dục là nền tảng, cơ sở. Người nói: “Trong phong
trào chống tham ô, lãng phí, quan liêu, giáo dục là chính, trừng phạt là
phụ”. Việc tuyên truyền, giáo dục cần được đặc biệt coi trọng, làm cho
cán bộ hiểu được sự nguy hại, xấu xa của tham ô, lãng phí, từ đó có các
hành động tích cực nhằm phòng, chống. Nhưng khi cần thiết, đối với những
kẻ đã suy thoái về đạo đức, không chịu rèn luyện, ăn năn hối cải, cố
tình tư lợi, chiếm đoạt tài sản của nhà nước, của nhân dân, phá hoại sự
nghiệp cách mạng, phải trừng trị thẳng tay, đúng pháp luật để bảo vệ sự
nghiêm minh của pháp luật và để răn đe, làm gương.
Tham
ô, lãng phí, quan liêu là biểu hiện sự tha hoá, suy thoái đạo đức của
cán bộ, công chức Nhà nước. Vì vậy, Hồ Chủ tịch luôn luôn chú trọng các
biện pháp nhằm trong sạch hoá, nâng cao phẩm chất đạo đức cách mạng đối
với đội ngũ cán bộ, công chức nhà nước.
Người
cho rằng tệ tham ô, lãng phí do chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu gây
ra. Đó là chỉ lo vun vén, hưởng thụ, không quan tâm đến rèn luyện, tu
dưỡng, thiếu trách nhiệm với công việc, không quan tâm đến tâm tư,
nguyên vọng của cấp dưới, của nhân dân, sợ sự giám sát, phê bình. Đấu
tranh chống chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu chính là biện pháp phòng
ngừa tham ô, lãng phí hữu hiệu nhất. Để đấu tranh chống chủ nghĩa cá
nhân, bệnh quan liêu có hiệu quả, Người chỉ thị: “Đảng ta phải ra sức
tăng cường giáo dục toàn Đảng về lý tưởng cộng sản chủ nghĩa, về đường
lối, chính sách của Đảng, về nhiệm vụ và đạo đức của người đảng viên”.
Người cán bộ cần xác định đúng vai trò của mình là công bộc của nhân
dân, nhiệm vụ của mình là phục vụ sự nghiệp cách mạng, đặt lợi ích của
cách mạng, của Đảng, của nhân dân lên trên hết, luôn đi sâu, đi sát công
việc, gần gũi quần chúng, tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của nhân
dân, nâng cao tinh thần tập thể, ý thức kỷ luật. Người cán bộ phải không
ngừng tu dưỡng, phấn, luôn luôn học hỏi, học trong sách vở, học hỏi cấp
trên, cấp dưới và nhân dân.
Chủ
tịch Hồ Chí Minh là người khởi xướng, phát động, chỉ đạo và hướng dẫn
phong trào phê bình và tự phê bình trong đội ngũ cán bộ, Đảng viên.
Người chỉ đạo: “bộ đội, cơ quan, đoàn thể và nhân dân phải tổ chức một
phong trào thật thà tự phê bình và phê bình từ cấp trên xuống, cấp dưới
lên”. Trong phong trào này, mỗi cán bộ, Đảng viên phải luôn ý thức tự
phê bình và phê bình, không phải để đả kích, hạ bệ nhau, mà để cùng nhau
nhận thức các sai lầm, khuyết điểm, cùng bàn cách khắc phục, sửa chữa,
để thực hiện chức trách, công vụ tốt hơn. Tự phê bình và phê bình phải
hướng đến sự đoàn kết của cán bộ, Đảng viên, hướng đến nâng cao tinh
thần trách nhiệm, tinh thần vượt khó để hoàn thành các nhiệm vụ của cách
mạng.
Theo
Hồ Chủ tịch, người cán bộ phải là tấm gương về sự trong sáng, lòng tận
tuỵ, ý chí vượt khó, về phẩm chất đạo đức cách mạng; phải luôn luôn thực
hiện “Cần, kiệm, liêm, chính”. Người dạy rằng: “Muốn giữ vững nhân
cách, tránh khỏi hủ hoá thì phải luôn thực hành 4 chữ mà Bác thường nói.
Đó là: Cần, Kiệm, Liêm, Chính”. Bác Hồ có rất nhiều bài nói, bài viết
về Cần, Kiệm, Liêm, Chính. Hồ Chủ tịch phân tích, giải thích cụ thể cặn
kẽ thế nào là Cần, Kiệm, Liêm, Chính. Người nói: “Cần tức là tăng năng
suất trong công tác, bất kể công tác gì. Kiệm là không lãng phí thì giờ,
của cải của mình và của nhân dân. Liêm tức là không tham ô và luôn luôn
tôn trọng, giữ gìn của công và của nhân dân. Chính là việc phải thì dù
nhỏ cũng phải làm, việc trái thì dù nhỏ cũng tránh”.
Hồ Chủ tịch coi giáo dục, thuyết phục, các biện pháp về tư
tưởng, về phòng ngừa là chính, là nền tảng trong cuộc đấu tranh chống
tham ô, lãng phí, quan liêu. Đồng thời, Người luôn nhấn mạnh việc nghiêm
trị các hành vi tham ô, lãng phí. Việc trừng trị nghiêm khắc hành vi
tham ô, lãng phí phải đúng các quy định của pháp luật, không được nể
nang người có chức vụ, địa vị, với mục đích bảo vệ công lý, đảm bảo sự
nghiêm minh của pháp luật, răn đe, làm gương cho những kẻ đang hoặc có ý
định tham ô. Người chỉ thị: “Pháp luật phải thẳng tay trừng trị những
kẻ Bất Liêm, bất kỳ kẻ ấy ở địa vị nào, làm nghề nghiệp gì”. Cùng với
rất nhiều bài nói, bài viết, Bác Hồ đã có những hành động hết sức cụ thể
minh chứng rằng Bác luôn nhân từ, coi giáo dục, thuyết phục là chính,
nhưng Người cũng rất nghiêm khắc đối với những kẻ tham ô, tư lợi, phá
hoại sự nghiệp cách mạng./.
Mã Thi Điệp
(Theo thanhtra.thainguyen.gov.vn)